Honda City - từ thành thị đến đường đua

Thế Anh

Thành viên
Trong một ngày gần cuối tháng 5, Honda Việt Nam mời phóng viên và khách hàng trên cả nước đến trường đua HappyLand trải nghiệm mẫu xe City 2016. Trải nghiệm xe tại Việt Nam không quá xa lạ, dài thì đi hành trình, ngắn thì lái theo sa hình trên một khu vực đủ rộng. Đặc biệt và quy mô hơn chắc chỉ có “hạng sang” như Porsche hay Mercedes-Benz. Nhưng trong một trường đua chuyên nghiệp, đây là lần đầu.
Từ Tp. Hồ Chí Minh đến trường đua HappyLand Long An cỡ chừng 30km. Nhóm phóng viên có mặt lúc 8 giờ sáng. Tranh thủ thời gian trước khi khai mạc, tôi cẩn thận quan sát tấm sơ đồ bài thi đặt ở trung tâm. Đôi lúc lại nhìn xuống tờ giấy thể lệ cầm trên tay và thắc mắc với vị chuyên gia của hãng đứng gần đó. “Dù gì đây cũng là lần đầu, cũng phải cẩn thận” – tôi nghĩ thầm.
NHON7486.jpg
Một chiếc Honda City 2016 chuẩn bị xuất phát.[/i]
Đường thi hỗn hợp đường thẳng và 17 góc cua. Dài 2,8 km. Có tất cả 5 nội dung trải nghiệm, bao gồm: Tăng tốc, Tăng/giảm số với Lẫy chuyển số tay, Hệ thống cân bằng điện tử VSA, Hệ thống chống bó cứng phanh ABS và Lái Zic Zac. Ở mỗi điểm đều cắm biển báo và tốc độ tối ưu. Người có tổng điểm thấp nhất sau 2 vòng là người chiến thắng.
Màn khai mạc chương trình kết thúc nhanh chóng. 5 chiếc xe điện chờ sẵn gần vạch xuất phát, đưa chúng tôi đến các điểm cần chú ý trên đường đua. Anh chuyên gia hướng dẫn rất chi tiết. Từ tốc độ, đạp phanh và ngay cả cách bẻ lái. Tôi hỏi: “Có xe nào văng khỏi đường trong ngày thử chưa?”. Anh bình thản trả lời: “Có chứ”. Tôi chợt giật mình.
Được 1 vòng, cứ 3 người một nhóm lên xe Honda City do chuyên gia cầm lái. Tôi thận trọng quan sát từng cách anh ta điều khiển. Từng nhịp chân ga cho đến các vị trí phanh. 2 vòng như thế rồi quay lại vạch xuất phát. Mọi thứ đã sẵn sàng.
Honda_City_Race%20(3).jpg

Đọc đến tên, tôi nhanh chóng đến chiếc Honda City chờ sẵn. Tôi xuất phát thứ 2. Mặc đầy đủ áo khoác và mũ bảo hiểm, nom như một tay đua xe thường thấy trên màn ảnh. Ngồi cạnh là vị chuyên gia của Honda – người sẽ nhắc nhở tôi mỗi khi tốc độ quá mức cho phép.
Tôi chậm rãi đưa xe vào vạch xuất phát bằng cách nhả chân phanh. Ngồi chờ xe số 1 kết thúc vòng đua, tôi lo lắng thấy rõ. Anh chuyên gia thấy thế liền trấn an: “Bình tĩnh, cứ thở đều”. Tôi nghe theo, cũng không thấy khá hơn liền đáp lại “Em mới lái, còn đường đua thì chưa bao giờ”. Vị chuyên gia chỉ cười như biết chắc chẳng có chuyện gì. Còn tôi thì không.
Vừa dứt câu chuyện, chiếc Honda City số 1 kết thúc vòng đua ngay phía sau. Về số D, tắt chế độ cân bằng điện tử VSA, tôi liền ghìm chặt cả 2 bàn đạp phanh và ga. Vòng tua ngắc ngứ ở mức 2.000 vòng/phút. Vừa lúc cô người mẫu phất cờ xuất phát, tôi nhấc chân khỏi phanh cho chiếc xe vọt lên. Không dính lưng ghế như “Sport car”, nhưng đủ phấn khích. Còn mắt thì dán chặt vào bảng đồng hồ và tấm biển báo tối thiểu 80km/h phía lề phải. Không đạt được ngưỡng đó sẽ mất điểm ở bài Tăng tốc.
Honda_City_Race%20(1).jpg
Ban giám khảo lấy tốc độ từ máy bắn chứ không phải trên cụm đồng hồ trong xe.[/i]
Tôi đạt 80km/h. Nhưng cái máy bắn tốc độ có chấm như vậy không thì là ẩn số, ít nhất là đến khi kết thúc bài thi. Điều tôi quan tâm tiếp theo là tấm biển 60km/h trước mặt. Nó chỉ cách nơi tôi vừa cố gắng đạp hết mình có chừng 15m. Rà phanh là điều tất yếu, xuống 65km/h, tôi bắt đầu xoay vô lăng vào góc cua số 1. Vị chuyên gia nhắc "tốc độ kìa", đinh ninh bị phạt điểm, nhưng tôi không trả lời, bởi mọi giác quan đều dành cho việc lái xe. 
Góc cua thứ 3 có vẻ như khó khăn hơn, khoảng 70 độ. Có biển báo giảm xuống 40km/h và VSA (nơi thử hệ thống cân bằng điện tử). Tôi chỉ biết điều này khi chuyên gia thông báo, còn việc của tôi chỉ là làm sao vượt qua mà không làm đổ cọc tiêu. May sao, mọi thứ đều ổn.
Các góc cua tiếp theo không mấy khó khăn, cho đến khi tấm biển 35km/h hiện ra, đánh dấu nơi mở góc vào góc cua thứ 11. Tôi nhớ như in góc cua này ở tấm sơ đồ, nhưng không nghĩ nó nguy hiểm đến thế. Nó giống như chỗ khuỷu tay khi gập lại vậy. Đã thế, cọc tiêu đã lấy đi 3/4 độ rộng của đường. Lúc đó, tôi chợt nhớ đến câu “Đừng tập trung vào nguy hiểm, hãy nhìn vào hướng cần đi”. Thế là, tôi không còn quan tâm đến thứ gì khác ngoài con đường trước mặt mà đánh lái hơn nửa vòng. Tiếng lốp mài ken két xuống mặt đường.
Được nửa góc cua, sai lầm đã đến. Tôi bồi thêm ga như những gì được học, nhưng sai ở chỗ là chưa đến đỉnh cua. Xe mất lái trong tích tắc, đồng hồ báo 40 km/h. Nhanh chân nhấc khỏi “ga”, tôi bẻ lái sâu hơn nhằm cứu vãn tình thế. Cuối cùng, tôi không để lại gì ngoài vệt bánh xe ở góc cua 11 và tự cảm thấy may mắn, bởi đầu xe bên phải lúc đó đã khuất nửa cọc tiêu.
Honda_City_Race%20(2).jpg
Góc cua 11.[/i]
Qua được góc cua 11 coi như yên tâm về đích. Các góc cua tiếp theo không nhiều thử thách, bài Lái Zic Zac có phần đơn giản. Trở về vạch xuất phát, tôi thở phào. Điềm tĩnh được một lúc, vị chuyên gia bảo tôi “Chuyển sang chế độ S và bật VSA”. “Lần này sẽ dùng đến Lẫy chuyển số”. Tôi tiếp tục nghe theo, nhưng không hiểu vào cua gấp vậy mà vẫn chuyển số thì sẽ như thế nào.
Lặp lại thao tác như vòng 1, lần này vòng tua nhảy lên 2.500 vòng/phút. Phần tăng tốc trở lên dễ dàng hơn. Đến góc cua số 2, thấy biển giảm số, tôi nhấn nhẹ lẫy ở phía tay trái. Xe hụt lại chút ít do hãm hộp số nhưng không giảm vòng tua. Việc này chủ yếu tạo cảm giác phấn khích và không phải sử dụng phanh nhiều. Tăng số cũng tương tự.
Đến khúc cuối, trước mặt chỉ là đường Zic Zac đơn giản. Vị chuyên gia hô “Tăng số”, tôi cuống cuồng vớ lấy lẫy số phía tay phải. Chẳng kịp để ý đang ở số mấy, tôi đạp lút sàn cho nhanh về đích. Và nhận ra sai lầm tiếp theo. Bởi khi tôi chợt nhớ rằng mình còn bài trải nghiệm Phanh thì đã quá muộn.
Honda_City_Race%20(4).jpg

Khu vực trải nghiệm Phanh là bài thi cuối cùng. Họ phun nước cho mặt đường giảm độ bám. Nếu như vừa tôi đạp ga như thế nào thì đạp phanh lúc này y như vậy. Thân xe giật giật liên hồi, kêu “lịch kịch lịch kịch” do ABS hoạt động. Đến khi dừng hẳn, tôi ngó đầu ra và tiếc nuối, bởi xe đã ra khỏi “chuồng”.
Bài thi kết thúc, vị chuyên gia góp ý “Lần sau cứ bình tĩnh, không gì phải lo lắng như hôm nay”. Tôi cảm ơn, bần thần đi vào khu vực chờ. Bần thần là bởi muốn sửa lại những sai sót, và hơn tất cả là lại một lần có được sự phấn khích qua 2 vòng đua vừa kết thúc.
Chợt nghĩ, đành rằng Honda City là dành cho thành thị, càng không phải một chiếc xe hiệu suất cao. Nhưng đưa vào đường đua, câu chuyện vẫn đi theo một hướng khác. Bởi khi bị đẩy lên giới hạn, mọi vật đều bộc lộ ra những ưu điểm khó thấy.
Thế Anh (Trithucthoidai)
 
Back
Top